《酬翰林白学士代书一百韵(此后江陵时作)》拼音版

唐代元稹

chóuhànlínbáixuéshìdàishūbǎiyùnhòujiānglíngshízuò--yuánzhěn

suìchōngtóngniányǒurénchēngjiǒngliǎngjùnlànxiāngzhī

chūfāngōuyīngzàntuōyuǎnyōuzhǎigāoshìjuétiānbēi

bìnghónglánshǔpiānqīnbáiguījìnzhūliánrǎnrǎnyuàncāicāi

fēinánshíqiānhuánglǎnchíxīnqīngróngzhàngmóuduózifángwéi

xiùyōuyándiànqīngchéngàiànbēijiǔxiāopáizhíshàngwànzhěngqián

yǒngzèngluáncándāngjǐngshīduōwénquánshòushànxiāngshī

tuōshūchángdiàoqiángōngyǒuwèiháichúnpíngzhòujiǔyùnzhìtuōwéi

qínghuìzhāochēyìnxiánxíngdàikuísēngcānyuèdēngyànjiéhuīchí

shènggàizhēngxiāndàopiānzhāngjìngchūshūyínglùndediǎncuànkěnróng

shānxiùdāngjiēcuìqiánghuāmiànzhīyīngshēngàijiāoxiǎoyànwánwēi

pèiwèiféngchēhuǎnbiānyuánchènbànshīxiézhǎngshàngtōu宿jìngfāng

xìngyōngcháoxīnqíngzhùwǎnxiānghuānchángmǎnbiéchùxiānkāiméi

hànmíngjǐnguāngyīntīnghuà绿páoyīnzuìdiǎnmàofēng

ànchāqīngchóuzhùréngxiǎozhīběnxiáncáixiàkǒusānchí

táochōngménchūguīchàngjièkuángfánjiéluànzuìbànshānchuí

sànmànfēnzhǎngbáoyāozhēshǒuàizāocháoshìxiàojiānrènxiàngtóngsuí

gǒuxíngháihúnjiāngxìngmìngtuīcéngàiguānshěngjiā

chéngzhìfānrántànwèi使shǐhuídānshìjiānxiánshí

qǐnshídōuwàngjuànyuánsuìjuékuīláoshéngāngōngduǎnguò

qiè穿chuānyángjiànnángcángtòuyǐngzhuīchāoyáowàngyúnbǎiluòzhànquánchí

lüèxuēhuāngliángyuànsōuqiúzhínéngzuòniúhòugèngzhùhóng

chàngtīngcháowàngnèirénàncháojǐngshén

shǒubèimíngxìngduōcánguānděngshuāiqiānguānróngjuànpànzhào

yuāncóngqiàōuqíngzhuǎnfēnzhāngshūpǐnmìngzhōngwàiquèchí

chūchēngjīndōng西shìchídòubānyúnxiōngyǒngkāishànzhìcānchà

qièkuìxúnchángzhìqīnzhānzhǐchǐ姿lúnguāngzhào耀yàolóngruìwēiruí

shìtōngjiǎnshēngzēngxiàoōnìngcúnzhēnqièjiànshìnánér

便biàn殿diànchéngpiānzhàoquánchénnáomiàotángsuīchéngshèyǒu

shìjǐnyányīngqiǎoxiánshùgǎnjiēshēnzànchùsuǒhènzhèng

miùliángyóushēngténgzàizàilìngpéixiànjìnjiùdiànwēi

使shǐshǔchángmiányuǎnfēntáigèngxiǎn..jiānláojuédǎngèchí

rènyíngjiēsuìpánlǎowèiwēizhànéngháirěnzhézhī

wěiyuánláixiǎnguīwénquèlèiróngrǎngjièxiányǒngjiāng

quēxiàyīnqínbàizūnqiánxiàoàopiāoshěnwěipénggěngzhōngxìnmán

qiàoqīngyún驿hàotānguòyǐnliúxiànshānbēi

cǎoméizhāngtáizhǐhéngchǔméiliánqīndàolǒngliǔchéng

shāngdiāohuàndēnglóumànjīnzǎnnènchéngzifànyuǎn

yǎngzhúténgchánshānmáomiàntōngxiǔhuǒdàimángchuī

wěisǔnzhēntǒngshùbiānjiàn..gēngzhēnkuàimànláo

běizhǔxiāohúnwàngnánfēngzhechuīméishíbàiléi

yuànquèjiǎnguānxiǎo..éyīnfánjiǎoràoqīngchǒuwēi

shùhǎnzhēnxīnbǎifēngwèikuíàoráo33ǎiyóuduòyōng

bìngsàichēngguǐzhàndàiguīliányīnzhāngwángzhàngnüèxuězhì

zhèngqióngshìjūnníngniànpiāncóngxiàshuāngsòngtiān

zuòpěngqiánxíngyínwàngjiékuāngchuángcuòxiùànyǒnglíngzhī

xíngyǐngtóngchūcānshāngshànyīnqiūzhìjìngyuèyíngkuī

zhuàngzhìchéngnánduóliángchénzhuīníngniúzhōngyǒngpānbìnniánshuāi

míngshēnqióngcāngzàishuífāngqīngyǎoniǎochēkěnzhòngxīn

zhéyánshòuhànshìqíngyānguàishěngkānbēi

hùnshǔqiújiélóngqínfāngyóushènghuángquǎnxìngzǎozhī

元稹简介

唐代·元稹的简介

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。

...〔 ► 元稹的诗(562篇)